Bệnh nhân già số hưởng và em y tá nứng lồn, Hiền lại ôm lấy cánh tay tôi và mùi thơm của cô vẫn thoảng bên mũi, thỉnh thoảng không nhịn được lại hít một hơi sâu. Mặt trời đã lặn hẳn, bóng tối bắt đầu chiếm lấy không gian phủ ánh sáng mờ mờ xuống vạn vật. Tôi bắt đầu mỏi và cảm giác đói bụng dâng lên, không nhịn được tôi vỗ lưng bé Hoa. – Em xuống đi, để anh đi tắm rồi còn đi ăn cơm. Hiền như chợt nhớ ra, Bệnh nhân già số hưởng và em y tá nứng lồn quay sang nói. – Em đã đặt đồ khách sạn rồi, anh đi tắm đi, em.